Chap 2 : Barely in Control
Author: https://archiveofourown.org/users/hotpinklipgloss/pseuds/hotpinklipgloss
Soucre: https://archiveofourown.org/works/9636422
/ bản dịch đã có sự cho phép của author, vui lòng không repost khi chưa có sự cho phép /
Nói Oikawa dành nhiều thời gian nghĩ về việc Kageyama sẽ như thế nào khi là một Omega thì hơi quá. Oikawa khẳng định đó là bởi vì anh ấy không thể tin Tobio-chan cao lớn và cộc cằn ấy không phải là một alpha hay ít nhất là một beta. Iwaizumi và Hanamaki tin rằng đó là vì Oikawa chỉ đơn giản là yêu Kageyama một cách điên cuồng và bây giờ mới nhận ra điều đó. Matsukawa đồng ý với hai người họ và sau đó gọi Oikawa là kẻ lạc hậu và nhỏ nhen vì vẫn nghĩ rằng Omega chỉ có một vẻ ngoài nhất định.
Phải mất mấy tuần sau Oikawa mới thừa nhận với bản thân rằng mặc dù anh không yêu Tobio-chan, nhưng anh không ghét cậu, anh muốn cắn làn da mềm mại ở cổ Kageyama. Chỉ một chút thôi. Phải mất thêm năm ngày nữa anh mới có thể đi đến Karasuno (nếu hành động một cách bất thường thì có nghĩa là đang làm phiền đến Iwaizumi, vì vậy với việc bắt được alpha kia, anh không thể không kéo Oikawa đến tận Karasuno).
Anh ấy không cảm thấy biết ơn vì cuộc gặp mặt vào thời điểm đó, anh cảm thấy khó xử với đội của Tobio-chan, anh ấy rất khó xử với Tobio-chan.
Nhưng đó là tháng trước. Bây giờ Oikawa tự hào vì mình là một người tốt đối với Kageyama, đó là lý do tại sao anh ấy lại chạy quanh phòng của mình để cố gắng tìm một cái gì đó giúp omega của anh vượt qua kì phát tình của mình. Một chiếc áo phông thì quá dễ để đoán ra. Anh ấy cần một cái gì đó khó phát hiện ra hơn. Chiếc lược may mắn của anh ấy? Đó không phải thứ tốt nhất. Thôi nào, Tooru, nghĩ đi.
Oikawa đứng giữa phòng, mơ hồ hoảng sợ, khi câu trả lời từ từ hiện ra trong đầu anh. Anh cười toe toét với chính mình như một kẻ điên rồi vớ lấy người ngoài hành tinh nhồi bông của mình trên giường, sau đó ra ngoài xỏ giày.
Chân anh ấy run lên một cách lo lắng trong suốt thời gian ở trên tàu. Đây là lần đầu tiên anh ấy được phép giúp đỡ Kageyama trong kỳ phát tình nên không khỏi cảm thấy hơi áp lực. Họ chưa từng làm tình, mặc dù Oikawa không có ý định quan hệ với Kageyama - dù sao thì cũng rất khó khăn để cậu đồng vào thời điểm này - tình dục không phải là cách duy nhất để xoa dịu một omega.
----
Oikawa đã lên kế hoạch sẽ chỉ bên cạnh Tobio trải qua kỳ phát tình, nhiều nhất có thể là hôn, nhưng tất cả ý định về việc sẽ không làm tình ngay lập tức đã bị đạp đổ khi Tobio chui từ chăn của mình sà vào vòng tay của Oikawa ngay sau khi alpha bước vào phòng.
Trong một khoảnh khắc, cả hai đều không nghĩ đến hậu quả khi Oikawa để Tobio trượt vào lòng mình khi họ hôn nhau. Bản chất dè dặt thường ngày của Kageyama giờ đã biến mất khi cậu đang ở kỳ phát tình, cậu mạnh dạn cắn vào môi dưới của Oikawa và cọ hông xuống khi hai người tách ra để điều chỉnh nhịp thở.
"Ahh Oikawa-san, em thực sự muốn cái đó của anh." Kageyama rên rỉ trước khi hôn cổ Oikawa, đồng thời cố gắng luồn một tay xuống thắt lưng quần Oikawa.
Các cơ căng lên, nếu Oikawa không tự chủ được nữa thì cậu sẽ không bận tâm đến việc ngăn bàn tay ấm áp đang luồn vào chiếc quần đùi của mình. Tuy nhiên, anh ấy không thể kìm được mà thốt lên. "Ồ? Muốn anh đút cái đó vào cái lỗ xinh đẹp của em sao ? Cho đến khi em không thể chịu được nữa? ”
“Vâng, làm ơn. Em thấy khó chịu quá ”Kageyama cào móng tay vào bờ vai rộng của Oikawa, đồng tử giãn ra khi cậu đè chặt hơn vào thứ đang ẩn dưới đũng quần của Oikawa, bắt anh thỏa mãn cậu.
Oikawa không thể phủ nhận rằng Tobio rất xinh đẹp . “Muốn anh lấp đầy em với cái đó của mình nữa không, Tobio-chan? Muốn anh chiếm lấy em không? ”
Điều đó dường như làm Kageyama hứng lên , rên rỉ trước khi giật mạnh áo sơ mi của mình. Oikawa trượt tay trên làn da săn chắc ở ngực Kageyama, da cậu nóng bừng . Tất cả những điều này khiến Oikawa ngay lập tức tỉnh táo trở lại.
“Tobio. Tobio , chúng ta không thể làm điều này. Em - em đang rất nóng em có thể sẽ không chịu được. ”
“Em biết…” Kageyama lẩm bẩm, rúc vào cổ Oikawa. "Nhưng em thực sự muốn làm chuyện đó với anh."
“Đừng quyến rũ anh” Oikawa gầm gừ, đê Kageyama ngồi lên đùi của Oikawa, trước khi anh thực sự mất tự chủ. “Nhưng chúng ta sẽ đợi một lúc--” Kageyama sốt ruột rên rỉ “--chúng ta sẽ đợi cho đến khi em thực sự ổn thì chúng ta sẽ làm. Được chứ?"
"Vâng." Bĩu môi, Kageyama bật ra khỏi lòng Oikawa trước khi lăn ra giường một lần nữa. Ôm lấy người ngoài hành tinh nhồi bông mà Oikawa mang đến, giữ chặt nó bằng một tay và luồn một tay xuống quần. "Em sẽ tự xử " .... tưởng tượng cái đó của anh lấp đầy em và khiến em ra khi em - ahn! - khi em tự mình thủ dâm. "
“Anh sẽ… .có lẽ là nên rồi đi” Oikawa lè nhè, lảo đảo đứng dậy trước cảnh Kageyama đang sờ soạng mình và cơn nóng khiến cậu nói những điều bậy bạ cùng những hành động đầy lúng túng.
“Mmhm,” Kageyama nấc lên, mặc dù nó nghe giống như rên rỉ hơn bất cứ điều gì gì khác, sau đó Oikawa lê chân ra cửa bước vào bầu không khí trong lành không ẩm ướt và ngọt ngào Omega.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét