Chủ Nhật, 10 tháng 10, 2021

[Trans] Metanoia (chap 6)

 Chap 6: Nhịp đập

•Author: https://archiveofourown.org/users/Mizukiiilight/pseuds/Mizukiiilight

•Soucre: https://archiveofourown.org/works/27141679/chapters/66282130

( Bản dịch đã có sự cho phép của author ,không repost ở nơi khác )

Nó khiến tôi cảm thấy bồn chồn như bị say sóng

Dường như tôi đã bị nhấn chìm trong cái hão huyền đó

Nó khiến tôi quay cuồng, khiến tôi như phát điên

Tôi như thể một vầng mặt trăng mọc giữa ban trưa vậy

-Heartbeat by BTS

Atsumu là một người rất giản dị, anh ấy tuân thủ các quy tắc (hầu hết thời gian), học hết sức mình ở trường, chơi bóng chuyền và có một gia đình rất giản dị. Anh làm việc chăm chỉ vì mục tiêu của mình và có những lúc cách diễn đạt khiến anh ấy gặp rắc rối, nhưng đó chỉ là cách của anh ấy.

Khi mọi người hỏi anh ấy có tin vào tình yêu không, ngay từ cái nhìn đầu tiên, câu trả lời của anh ấy luôn là ‘không’, bởi thật lòng mà nói, ai mà dại dột đến mức phải lòng một người mà họ mới gặp?

Không phải anh ấy, không phải anh ấy không có thời gian cho những mối quan hệ. Anh ấy cần từng giây cho bóng chuyền, anh không thể bận tâm đến một mối quan hệ. Chắc chắn anh có nhưng cô gái tự dâng mình cho anh , nhưng anh luôn từ chối họ, họ không đáng để anh mất thời gian.

Nhưng bây giờ khi đứng trước cửa nhà Kita với Osamu bên cạnh, anh không biết có phải như vậy không nữa.

Khoảnh khắc đôi mắt anh bắt gặp một đôi mắt xanh, hơi thở của anh đã bị hút ra ngay lập tức. Người trả lời cửa không phải là Kita cũng không phải là bà của Kita.

Aran đã nói với họ rằng em họ của Kita đang sống với họ sau vụ tai nạn, nhưng cậu bé không giống như những gì Atsumu đã tưởng tượng rằng cậu sẽ trông như thế nào. Cậu có đôi mắt xanh sáng, làn da trắng sữa và mái tóc đen buộc đuôi ngựa nhỏ. Đứa trẻ cao nhưng thấp hơn Atsumu vài inch.

Tim của Atsumu liên tục đập nhanh và anh không biết tại sao. Ý tôi là, anh ấy vừa gặp cậu bé tại sao lại có ảnh hưởng đến anh ấy như vậy. Nhưng có điều gì đó ở Atsumu đã nhấp nháy ngay khi họ chạm mắt, và anh ấy thậm chí không biết tại sao. Anh biết đây không phải là một tình yêu, không nó là một cái gì đó hơn thế, nhưng đó là gì anh không biết.

“Anh là ai?”

Giọng cậu bé mắt xanh nghe thật êm tai; cậu ấy phải là người ít nói. Mỉm một nụ cười dùng để quyến rũ mọi người ,Atsumu đẩy suy nghĩ ra khỏi đầu.

“Xin chào, em chắc là em họ của đội trưởng. Tên anh là Miya Atsumu và đây là,” anh chỉ vào người em song sinh của mình. “Là Miya Osamu sinh đôi của anh.”

Cơ thể cậu bé thả lỏng, và cậu mở rộng cửa hơn, đôi mắt vẫn đề phòng. Cậu nhìn Atsumu hơn là nhìn Osamu. Cậu đang nắm chặt cánh cửa trong khi cũng dựa vào một trong những chiếc nạng mà cậu có bên phải. Đó là khi anh chú ý đến việc cậu bé có một vết cắt nhỏ đã lành ở phía bên phải của trán và cách cậu ấy phải nẹp đầu gối.

“Ồ, ừm em là Kageyama Tobio. Anh có thể vào nếu muốn, nhưng em không chắc khi nào Shinsuke hoặc bà sẽ về.”

“Được rồi, bọn anh có thể đợi, bọn anh cũng đã mang một số thứ thứ này đến cho em.” Osamu vừa nói vừa cầm một túi onigiri bằng giấy mà anh đã làm sớm hôm nay.

Kageyama gật đầu và nở một nụ cười nhẹ trước khi mở cửa hoàn toàn. Đi vào trong Atsumu và Osamu cởi giày và nói nhỏ ‘Xin lỗi vì đã làm phiền’ trước khi đi theo Kageyama.

Cậu bé có vẻ hơi chật vật với chiếc nạng, nhưng cậu cũng có thể điều khiển được nó. Để chiếc túi trên kệ bếp, họ thấy Kageyama đang ngồi xuống một trong những chiếc ghế sofa với một cuốn sổ trên tay.

Có vẻ như còn có ba cuốn sổ khác và hai cuốn sách y tế trên bàn cà phê. Nhìn qua chúng Atsumu nhận thấy rằng chúng là về hướng dẫn cách điều trị chấn thương trong khi sổ ghi chép là về bóng chuyền.

Ngồi xuống cạnh Osamu, Atsumu kết luận rằng cậu bé đã chơi bóng chuyền trước khi xảy ra tai nạn. Thành thật mà nói, anh ấy không biết nhiều chỉ biết rằng Kita đã mất một số thành viên trong gia đình và anh ấy và bà của anh ấy sẽ chăm sóc đứa trẻ này.

Quay lại ,Atsumu bắt gặp đôi mắt của người anh em sinh đôi của mình và cả hai người họ đều nhún vai. Họ đến đây để đưa thức ăn mà mẹ họ hướng dẫn họ giao và dành một chút thời gian với Kita, nhưng họ không biết phải nói chuyện gì với đứa trẻ.

Atsumu nhận thấy rằng im lặng đã đủ và nói trước.

“Vậy Tobio-kun, em có chơi bóng chuyền không?”

Từ khóe mắt, Atsumu có thể nhìn thấy ánh mắt dò xét của em trai mình. Anh chỉ nhếch mép cười, Osamu luôn phát cáu với anh vì đã gọi mọi người bằng tên của họ mà không được phép.

“Em từng; em là người lập công cho đội. “

Atsumu ậm ừ, anh ấy nhận thấy cách cậu ấy nói, ‘của đội’ thay vì ‘đội của tôi’.

“Anh chơi ở vị trí nào , Miya-san?”

Đưa sự chú ý trở lại Tobio, Atsumu mỉm cười.

“Anh chơi vị trí setter và hãy gọi anh là Atsumu vì nó sẽ gây nhầm lẫn với em trai anh , em có hứng thú với y học ?” Atsumu chỉ vào những cuốn sách y học.

Tobio nhìn lên từ sổ ghi chép của mình và nhìn anh một cách bối rối trước khi nhận ra .

“Không, em không thể chơi bóng chuyền nữa vì đầu gối của mình, em muốn tìm cách có thể hỗ trợ một đội bóng trong tương lai. Giống như một người quản lý ”.

Atsumu thấy rằng những gì Tobio nói đã thu hút sự chú ý của Osamu, mái tóc hoa râm nghiêng về phía trước và nhìn vào Tobio hơn là những cuốn vở.

“Vậy em có kế hoạch trở thành một quản lý không?” Osamu nói, dành toàn bộ sự chú ý cho Tobio.

Atsumu nhếch mép. Tobio đã thu hút sự chú ý của Osamu. Anh không ngạc nhiên; anh có thể thấy những gì Tobio đang ám chỉ. Atsumu có thể đoán rằng Tobio sẽ đến Inarizaki vì Kita có thể dễ dàng để mắt đến cậu.

Điều đó cũng có nghĩa là Kita phải nói với anh ấy rằng họ không có người quản lý hoặc họ cần người quản lý như thế nào. Nhưng một vấn đề duy nhất là những người đăng ký là fangirl của anh ấy.

Atsumu cũng giống như những người còn lại trong đội không muốn họ cản trở quá trình luyện tập. Osamu cũng coi đây là một cách để kiểm tra cậu bé và xem cậu có xứng đáng với vị trí đó không. Tobio nhìn thẳng vào Osamu và gật đầu.

“Vâng, đó là lý do tại sao em đang nghiên cứu nhật ký của bố em về đội bóng chuyền mà ông ấy đã huấn luyện và sách y tế của mẹ để xem cách điều trị từng chấn thương. Trở thành một nhà quản lý không chỉ là quản lý một đội, đó là điều mà bố em thường nói. Vì vậy, nếu em muốn trở thành một nhà quản lý thì em phải chuẩn bị. ”

Osamu mở to mắt khi nhìn Tobio. Atsumu cũng mất cảnh giác, rồi nhếch mép. Đứa trẻ này là một cái gì đó khác, nhưng nó chắc chắn đã thu hút sự chú ý của Atsumu.

“Chà quả là một đôi giày tốt.”

Đôi mắt xanh của Tobio tìm thấy màu nâu của anh một lần nữa trái tim anh lại lộn xộn một cách kỳ lạ. Osamu thở dài và trừng mắt cảnh cáo với anh ta.

Đừng bao giờ giăng cái bẫy bẩn thỉu của mình nữa.

Atsumu nheo mắt, vẫn nhếch mép.

Không, đứa trẻ này thật sự thú vị.

Osamu lấy điện thoại ra và Atsumu chắc chắn rằng cậu sẽ ghi âm cuộc trò chuyện, có lẽ để gửi cho Suna sau này. Cả hai đều chờ đợi câu trả lời của Tobio, cậu chỉ nhìn chằm chằm vào Atsumu, đôi mắt xanh của cậu ấy ánh lên sự bối rối. 

“Ý anh là gì vậy Atsumu-san?”

“Không có gì chỉ là em thật trung thực và ngoan ngoãn.”

Trước khi Tobio có thể trả lời, cánh cửa phía trước đã mở ra.

___

Tobio bối rối nhìn Atsumu, tại sao người này lại gọi cậu là một đôi giày tốt? Cho đến nay, tất cả những gì cậu ấy làm là trả lời câu hỏi của họ và lịch sự. Đó là những gì cậu đã được dạy khi còn nhỏ, vì vậy được gọi như vậy không có ý nghĩa gì cả. Cậu ấy đã làm gì hoặc nói gì để Atsumu gọi cậu như vậy? Anh ta gọi cậu như vậy để chế nhạo cậu hay khen ngợi ?

Trước khi cậu có thể trả lời, cánh cửa phía trước đã mở ra.

“Anh về rồi, Tobio.” Shinsuke vừa nói vừa bước đến phòng khách. Anh họ dừng lại và nhìn vào cặp song sinh. Osamu đang ngồi bên trái trong khi Atsumu ở bên phải. Ngạc nhiên, Tobio thậm chí còn không nhận ra khi họ di chuyển. Nhìn lại người anh họ của mình, cậu khẽ mỉm cười.

“Mừng anh trở về , Atsumu-san và Osamu-san đã đến thăm anh. Họ đang chờ anh. “

Shinsuke nheo mắt nghi ngờ khi nhìn cặp song sinh. Tobio có thể thấy cả hai người họ căng thẳng như thế nào và ngồi thẳng. Họ thậm chí dường như nín thở, Tobio chỉ nhìn chằm chằm vào họ. Tại sao họ lại lo lắng như vậy khi anh họ trở về?

” Anh hy vọng rằng cả hai người họ đã cư xử đúng mực.”

Cả hai chàng trai đều bối rối khi họ gật đầu, đôi mắt mang một vẻ hoảng sợ khi họ nhìn nhau.

“Tobio, họ có đang gây rắc rối gì không?”

Cặp sinh đôi quay mặt về phía cậu, Tobio ngạc nhiên . Đỏ mặt trước sự chú ý của mọi người , cậu không bao giờ cảm thấy bối rối khi mọi người chú ý đến anh, chắc chắn nếu đó là một người thì anh có thể nhưng đây là ba. Không biết phải làm gì Tobio thốt lên điều đầu tiên xuất hiện trong đầu.

“Atsumu-san gọi em là một đôi giày tốt.”

Căn phòng trở nên im lặng và Tobio bắt đầu lo lắng về Atsumu, cậu bé trở nên trắng bệch hoàn toàn. Anh ta trông như thể vừa bị Chúa tuyên án tử hình. Osamu thì khác, phá ra cười đến mức thở khò khè khi ôm bụng. Nước mắt anh trào ra. Tobio bối rối, có phải cậu đã nói điều gì đó buồn cười không?

Hào quang của Shinsuke trở nên chết chóc và Tobio nao núng, đôi khi cậu có thể quên rằng người anh họ của mình có thể đáng sợ như thế nào. Anh họ nhận ra và hít thở sâu để bình tĩnh lại một chút. Osamu kinh ngạc nhìn anh.

“Cảm ơn vì đã nói chuyện với em họ của tôi,” Shinsuke tiến đến sau Tobio và buộc tóc cho cậu ấy.

Vì nó không dài nên mức tóc của cậu đã rơi thành sóng nhỏ chỉ cao trên vai một chút. Lướt qua nó anh họ bắt đầu vén nó lên để buộc .

“Em ấy đã ở trong đây được một thời gian và những người duy nhất em ấy nói chuyện là Aran, bà nội hoặc tôi, tôi sẽ để hai người ở lại thêm một lúc nữa, vì vậy nên cư xử tốt hơn đi. Tôi sẽ đi làm bữa tối, vì vậy tôi hy vọng hai người không làm rối tung lên. “

Người anh họ buộc tóc đuôi ngựa gọn gàng xong mới cúi xuống hôn lên trán cậu.

“Gọi anh nếu em cần bất cứ điều gì.”

Và cứ như vậy Shinsuke rời đi. Osamu mở to mắt khi anh nhìn Tobio ,Atsumu trông nhẹ nhõm hơn nhưng cũng giống nhưem trai mình, anh trông rất ngạc nhiên. Nở cho họ một nụ cười ngượng nghịu Tobio đóng sổ tay và lấy điều khiển TV.

Nếu họ sẽ ở lại đây, họ cũng cần một cái gì đó để mặc vào trong khi họ đợi bữa tối. Với sự chú ý của mình trên các kênh, Tobio không nhận thấy cái nhìn của cặp song sinh cáo đang dành cho nhau.

___

Osamu nhìn chằm chằm vào người anh sinh đôi của mình; cả hai đều nghĩ về cùng một ý tưởng.

Chúng ta phải thuyết phục cậu ấy đến Inarizaki.

Nếu Tobio trở thành người quản lý của họ không chỉ Kita sẽ bớt đáng sợ hơn mà còn nâng họ lên rất nhiều. Nếu tình cảm mà anh ấy chỉ thể hiện với Tobio thì Osamu không biết sẽ thế nào.

Tất nhiên, Osamu cũng biết không nên dựa dẫm đội trưởng quá nhiều, chỉ có điều anh sẽ thông cảm cho họ.

Nhìn vào TV Osamu thấy Tobio dừng lại ở một bộ phim The Outcasted King , Osamu nhớ đã xem bộ phim đó khi còn học cấp hai.

Phim kể về một vị vua phải trị vì vương quốc khi còn nhỏ, anh đã mất đi người ông của mình, người vào thời điểm đó đã cai trị vương quốc. Cha mẹ anh bị ám sát khi anh còn nhỏ và chị gái anh đã chết để bảo vệ anh.

Osamu nhớ anh ấy thích bộ phim này đến nhường nào. Nó cho thấy vị vua trẻ đau buồn như thế nào về cái chết của ông mình và biến thành một bạo chúa lạnh lùng.

Người dân của anh ta bắt đầu căm ghét anh , và hai người hầu trung thành nhất của anh ta đã phản bội anh bằng cách tiết lộ thông tin cho một vương quốc khác đã muốn tiếp quản nơi này trong nhiều thập kỷ.

Khi vị vua trẻ tròn mười sáu tuổi, dân chúng của anh đã quay lưng lại với anh và đứng về phía vị vua khác.

Ở giữa phim, vị vua trẻ bị đuổi khỏi vương quốc của mình, anh ta đã chạy vào một khu rừng mê hoặc, nơi anh ta tìm thấy một ngôi đền. Trong ngôi đền đó, anh ta tìm thấy một đám kitsune ( cáo hoặc hồ ly), những người đã đưa anh ta vào làm người của họ.

Thủ lĩnh của bầy đối xử với anh ta như ruột thịt của mình trong khi các thành viên khác sẽ bảo vệ anh ta, vì họ có thể nhìn thấy nỗi đau và sự mất mát mà vị vua trẻ đang giữ trong mắt anh ta.

Các kitsunes không phán xét anh ta vì những hành động trong quá khứ của anh và thay vào đó họ nghe câu chuyện của anh và quyết định xem những tin đồn có phải là sự thật hay không. Cuối cùng, vị vua trẻ phải lòng một kitsune và kitsune cũng phải lòng vị vua trẻ.

Bộ phim dựa trên một câu chuyện cổ ở Hyogo, những người lớn tuổi luôn nói về nó và tình yêu của vị vua trẻ và kitsune đã trở thành bi kịch như thế nào. Họ nói về việc một ngày nào đó linh hồn của họ sẽ tìm thấy nhau trong tương lai để đoàn tụ một lần nữa.

Osamu không nhớ chính xác bộ phim kết thúc như thế nào nhưng phần yêu thích của anh ấy trong cả bộ phim là có một cặp sinh đôi kitsune. Anh nhớ lại anh đã từng so sánh họ với anh và anh trai của mình như thế nào. Ngồi xuống bên cạnh Tobio , Osamu thấy thoải mái khi cậu chú ý đến bộ phim.

Từ khóe mắt, anh có thể thấy Atsumu cũng làm như vậy. Nhưng Osamu có thể nhìn thấy cách anh trai mình nhìn Tobio, cảm xúc mà anh ta giữ trong mắt không rõ và anh ấy không thể biết nó có nghĩa là rắc rối hay không. Hy vọng, nó có nghĩa là một cái gì đó tốt

___

Atsumu thỉnh thoảng lại liếc nhìn cậu bé mắt xanh. Anh ấy quan tâm đến cậu và anh muốn biết thêm về đứa trẻ. Chắc chắn cậu ấy là anh họ của Kita và Kita đã cho thấy cậu ấy có một chỗ dựa mềm mại như thế nào , nhưng anh ấy muốn biết thêm.

Điều gì khiến anh ấy nhột nhạt, vui, buồn, tức giận, thậm chí là đỏ mặt.

Anh ấy sẽ không thừa nhận điều đó nhưng trước khi khuôn mặt anh ấy chuyển sang một màu hồng nhẹ , anh ấy không thể không nghĩ đến việc cậu bé trông xinh xắn như thế nào. Nghiêng về bên phải Tobio, Atsumu nghiêng đầu lại gần Tobio hơn một chút.

Cậu bé nhìn anh nhưng quay lại xem phim, Atsumu cười. Cậu bé là một cái gì đó khác. Nhìn lại TV Atsumu không khỏi bị một làn sóng Deja vu ập tới, nếu đây không phải là lần đầu tiên, có lẽ anh đã làm chuyện này.

Nó khiến anh bối rối, không hiểu sao anh lại có cảm giác như mình đã gặp Tobio trước đây nhưng không thể như vậy được.

Tobio sống ở Miyagi và Atsumu luôn sống ở Hyogo. Anh biết rằng Tobio đã từng sống ở đây trước đây nhưng thậm chí sau anh chưa bao giờ gặp cậu.

Anh thở dài và quyết định bỏ qua suy nghĩ, anh sẽ nghĩ về nó sau ,ngay bây giờ anh muốn dành thời gian này với Tobio. Anh muốn biết cậu có thể cậu được gì khác từ vẻ đẹp của loài quạ.

Tôi ngay lập tức biết rằng em là dành cho tôi, không có sự dè dặt hay suy nghĩ thứ hai, tôi nhìn thấy em và ngay lập tức, tôi biết trong tôi, linh hồn của tôi đã biết em từ kiếp trước

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

[Trans] Beautiful Beta Boy (End)

  •Author:  https://archiveofourown.org/users/GreyWingsandDreams/pseuds/GreyWingsandDreams •Soucre:  https://archiveofourown.org/works/28766...